Chỉ huy hàng phòng ngự của Chelsea, John Terry là biểu tượng mẫu mực của một nhà lãnh đạo. Anh luôn chơi hết mình trong mọi trận đấu và là một tấm gương cho quan niệm rằng cái tên trên ngực áo quan trọng hơn sau lưng áo.
Trong sân bóng,Terry là một chiến binh sẵn sàng nằm rạp xuống trong mọi pha cản bóng. Ngoài sân bóng, anh là một người thầy thông thái cho những người đồng đội. Được ca ngợi là một trong hai trung vệ vĩ đại nhất trong thế hệ vàng của bóng đá Anh, đây là câu chuyện về vị tướng của Chelsea, John Terry.
Gia nhập với những kỳ vọng
Hậu vệ người Anh ban đầu chơi cho Senrab tại giải đấu Chủ nhật (Sunday League), nơi Terry sát cánh cùng các ngôi sao tương lai của Premier League như Sol Campbell, Bobby Zamora và Ledley King. Khi còn trẻ, Terry đã tham gia vào đội hình trẻ của West Ham United, lúc đầu ở vị trí tiền vệ. Sau đó, anh được chuyển xuống hàng phòng ngự, nơi Terry khẳng định mình như một trung vệ không hề e ngại cản phá bóng.
Terry lọt vào mắt xanh của Chelsea và ký hợp đồng khi anh 14 tuổi. Đến từ một đội hình được biết đến như lò sản xuất các siêu sao Ngoại hạng Anh, anh được kỳ vọng rất cao. Không chùn bước và chịu khuất phục trước áp lực, Terry không hoảng loạn, tiếp tục vươn lên và dần dần được biết đến là một chàng trai có tiềm năng to lớn.
Trận đấu trên thiên đường
Terry có trận đấu đầu tiên cho Chelsea vào ngày 28 tháng 10 năm 1998 khi vào sân thay người trong trận hòa Aston Villa tại Cúp Liên đoàn Anh. Anh có mặt trong đội hình chính thức lần đầu tiên trong trận thắng 2-0 trước Oldham Athletic tại vòng 3 Cúp FA. Tuy nhiên, mối tình lãng mạn giữa Terry và Chelsea thực sự nở rộ vào mùa giải 2000/01, khi anh ra sân trong 23 trận và được các đồng đội bầu chọn là cầu thủ của năm.
Terry thường xuyên có mặt trong đội hình chính thức suốt mùa giải 2001/02, cặp với Marcel Desailly, một người rất ngưỡng mộ anh. Tiếng nói và uy quyền mà anh có ở độ tuổi trẻ như vậy đã khiến Desailly, khi đó là đội trưởng CLB, chú ý đến khí chất và tính cách của Terry. Trong mùa giải 2003/2004, John trở thành đội phó của CLB. Uy tín, vóc người kết hợp với năng lực chuyên môn giúp anh phối hợp hoàn hảo với William Gallas, trong khi Desailly sắp giải nghệ.
Khi Desailly tuyên bố nghỉ hưu vào năm 2004 và chủ quản người Nga của Chelsea bổ nhiệm “Người đặc biệt” làm HLV trưởng, John đã được giao chiếc băng đội trưởng.
Tinh thần chiến đấu mạnh mẽ
Sự nghiệp của John cùng với CLB có thể được miêu tả bằng một từ: thành công. Anh có kỷ lục 717 lần ra sân cho Chelsea, giành 15 cúp vô địch ở cấp câu lạc bộ. Terry đã thắng mọi giải đấu trừ Siêu cúp châu Âu.
Trong vô số lần ra sân, anh cũng đã tích lũy được một số giải thưởng cá nhân như Hậu vệ xuất sắc nhất UEFA vào năm 2005, 2008 và 2009. Terry được PFA bầu chọn là Cầu thủ xuất sắc nhất năm 2005 song song với chức vô địch Premier League.
Mặc dù Terry không ra sân trong trận chung kết Champions League năm 2012, anh đã đóng một vai trò rất lớn trong chiến thắng khét tiếng của Chelsea trước Barcelona trong trận bán kết. Trận bán kết lượt về diễn ra tại Camp Nou đã chứng kiến cả mặt tích cực lẫn tiêu cực của huyền thoại này. Terry đã chỉ huy đội quân của mình một cách tuyệt vời và lăn xả để cản bóng trước khi anh bị nhận thẻ đỏ bởi một pha va chạm với Alexis Sanchez. Sự vắng mặt của anh rõ ràng đã khiến Barcelona chiếm ưu thế trước khi Torres cứu nguy cho Chelsea trong những phút cuối cùng.
Trung vệ người Anh đã xin lỗi công khai trước NHM và đồng đội vì anh sẽ không ra sân trong trận chung kết trước Bayern Munich năm 2012. Tuy nhiên, việc Terry rời sân đã tác động mạnh mẽ tới tinh thần chiến đấu của đội bóng. Sự kiên trì bền chí của Terry đã được thể hiện qua cách Chelsea ‘xử lý’ trận chung kết trước một đội bóng mạnh mẽ như Bayern Munich, đội đã thua trong loạt sút luân lưu. Thái độ ngoan cường và năng lực vượt qua nỗi đau của Terry đã khiến anh có được vị thế đáng ngưỡng mộ tại CLB.
Người đàn ông đáng tin cậy
Là chỉ huy trưởng, John có một phẩm chất bẩm sinh để chèo lái đội bóng. Điều này đã được minh chứng trong trận đấu với Reading khi Chelsea không có người thay thế cho Petr Cech và Carlo Cudicini lần lượt bị chấn thương. Vị đội trưởng này đã không do dự trở thành thủ môn “bất đắc dĩ”. Trong những phút cuối cùng, anh giữ sạch lưới và Chelsea giành chiến thắng 1-0.
Một bằng chứng khác về đôi vai luôn sẵn sàng chịu trách nhiệm của Terry là trận chung kết Champions League năm 2008 trước Manchester United. Mọi người gửi gắm hy vọng ở Terry trong loạt sút luân lưu để giúp Chelsea vô địch Champions League lần đầu tiên. Nhưng thật không may, anh bị trượt khi chân thực hiện cú sút và bóng bay ra ngoài khung thành. Mặc dù trận chung kết này là một điều đáng quên đối với người Anh, nhưng đặc tính bản chất của Terry khiến anh kiên định và đáng tin cậy. Terry đã vỡ òa trong nước mắt, nhưng tất cả chỉ được bù đắp khi Chelsea tiếp tục giành chức vô địch Champions League vào năm 2012.
Có rất nhiều trường hợp Chelsea để mất bóng ở những khu vực quan trọng trên sân và Terry, với điểm nhìn sáng suốt và những pha cản bóng kịp thời, tình hình được kiểm soát. Những pha kiến tạo của Terry đáng chú ý hệt như những chỉ đạo của anh trong hàng phòng thủ. Anh là một mối đe dọa ghi bàn từ trên không, bằng chứng là 41 bàn thắng của anh - một kỳ tích chưa từng có của bất kỳ hậu vệ nào ở Premier League.
Một kết thúc bình dị
Mùa giải 2016/17 chứng kiến sự rời đi của một trong những trung vệ vĩ đại nhất từ trước đến nay của Premier League. Chấn thương tái phát khiến Terry nhiều lần rời khỏi đội hình dưới thời HLV Antonio Conte. Tuy nhiên, các vấn đề về thể chất không bao giờ cản bước anh với tư cách là một nhà lãnh đạo vì anh là tiếng nói quan trọng giúp gắn kết đội bóng.
Conte là một người rất ngưỡng mộ phẩm chất của Terry, ông tặng anh món quà tạm biệt đẹp nhất bằng cách rút anh khỏi sân vào phút thứ 26 để tôn vinh số 26 trên lưng áo mà mọi cầu thủ Chelsea và NHM đều sẽ liên tưởng đến Terry. Terry được những người đồng đội của mình tán dương khi anh rời sân trong lần cuối khoác lên mình màu xanh Chelsea. Stamford Bridge chưa bao giờ nghe thấy một tràng pháo tay nào bùng nổ đến vậy, chỉ huy của họ trong cuộc khủng hoảng, đội trưởng của họ, John Terry, rời sân lần cuối.
Terry sau đó tiếp tục chơi cho Aston Villa một năm trước khi đảm nhận vai trò trợ lí huấn luyện tại Villa Park. Tâm lý của một nhà lãnh đạo với những quan điểm sáng suốt về bóng đá giúp anh được gia nhập ban huấn luyện. Điều này rất rõ ràng khi anh là một phần trong đội ngũ ban huấn luyện đã giúp Aston Villa được thăng hạng lên Premier League mùa giải 2019/20.
Một nhà lãnh đạo với trái tim của một chiến binh, John Terry là hình mẫu hoàn hảo cho bất kỳ cầu thủ trẻ nào khao khát đến với đội bóng đá trẻ tại bất kỳ câu lạc bộ nào trên thế giới. Cánh cửa của Stamford Bridge sẽ luôn chào đón nhà lãnh đạo trở lại và một ngày nào đó sẽ được nhìn thấy Terry ở vị trí lãnh đạo của Chelsea.